Thành phố Hồ Chí Minh những ngày giãn cách xã hội…
Là những ngày không còn những dòng xe nối đuôi nhau trên các tuyến đường. Không còn cảnh hối hả vội vã những sáng đi làm. Không còn cảnh kẹt xe mỗi giờ tan tầm ra về. Cũng vắng hẳn hình ảnh giới trẻ nhộn nhịp trên các con phố. Và tiếng rao quen thuộc của những gánh hàng rong cũng nhường chỗ cho sự yên lặng.
Một sự yên lặng mà không ai mong muốn. Dịch Covid-19 quả thật đáng sợ! (Ảnh: Hoàng Triều – Báo NLĐ)
Bao người phải tạm rời thành phố trở về quê nhà. Còn những người ở lại thành phố, đó là những ngày luôn giữ vững niềm tin. Niềm tin về một ngày thành phố sẽ khoẻ lại. Không còn nghe tiếng còi xe cứu thương vang inh ỏi. Không còn những chốt chặn kiểm tra xe cộ qua lại. Và không còn phải ở nhà như bây giờ.
Thành phố sẽ khoẻ lại thôi. Nhất định là như vậy. Mọi người cùng nhau đồng lòng, cùng nhau chung tay. Mỗi người một việc, không phân biệt dù bạn là ai, là nam hay nữ, chỉ cần có tấm lòng, không ngại khó khăn, san sẻ vào lúc thành phố cần bạn đồng hành. Thành phố cần bạn dang tay và nắm lấy từng đôi bàn tay, từ những việc nhỏ, cùng thành phố đẩy lùi dịch Covid-19. Hơn bao giờ hết, đây là lúc mà tình người và sự sẻ chia, lòng nhân ái được phát huy, lan toả đến cộng đồng, xã hội.
Không ai bị bỏ lại phía sau – Mọi người cùng nhau vượt qua khó khăn này. Với tinh thần tương thân tương ái, rất nhiều tổ chức, cá nhân đã xung phong tham gia vào công tác tình nguyện, hỗ trợ các y bác sĩ, chiến sĩ, thực hiện những công tác phòng chống dịch Covid-19. Từ hậu cần trong các khu công ly, hỗ trợ người dân test và tiêm vaccine, đến việc ủng hộ từng bó rau, từng gói mì tôm đến những nơi bị phong toả, cách ly, nhưng khu trọ công nhân, những người lao động nghèo, khuyết tật. Đó là những người bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi dịch Covid-19. Nhiều người mất đi việc làm, không có thu nhập. Bữa cơm mỗi ngày dần trở thành điều xa xỉ
“Chỉ cần có cái ăn là được rồi” có lẽ là câu nói mà mọi người vẫn động viên nhau trong những ngày này. Còn gì quý giá hơn khi những chuyến xe chở đầy yêu thương đến với từng người, từng nhà, từng con phố.
Những chuyến xe chẳng có gì ngoài những bó rau và rau củ quả. Nhưng sao chất chứa biết bao tình cảm, thấm đượm cảm xúc giữa mọi người với nhau.
Những nụ cười dù bị che lấp sau lớp khẩu trang, nhưng thông qua ánh mắt, cử chỉ, thay cho vạn nụ cười nơi khoé môi.
Những nụ cười dù bị che lấp sau lớp khẩu trang, nhưng thông qua ánh mắt, cử chỉ, thay cho vạn nụ cười nơi khoé môi.
“Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng, để làm gì, em biết không?” – Ca từ bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thật đúng với hoàn cảnh này. Là công dân của Việt Nam, mỗi người đều là anh em với nhau, đều cùng chung cội nguồn Con Rồng Cháu Tiên. Vậy thì hãy san sẻ, hãy yêu thương nhau, động viên nhau và cùng hướng về phía trước.
“Thành phố sẽ khoẻ lại
Yêu thương vẫn luôn đong đầy
Và tình người là sợi dây kết nối chúng ta lại với nhau
Kết nối những trái tim
Và lan toả giá trị của lòng nhân ái.
Một ngày không xa, thành phố sẽ chiến thắng Covid-19!”